Đứng Nhìn Hạnh Phúc

75.000

ĐAU KHỔ DO ÍCH KỶ, HẠNH PHÚC DO VỊ THA
Có một gia đình trí thức giàu có, người cha bị bệnh lao phổi phải nhập viện điều trị. Những người con thay phiên nhau vào chăm sóc cha. Người nào đến phiên vào viện cũng đeo khẩu trang vì sợ lây bệnh. Ở trong phòng cũng có một ông già đang điều trị bệnh lao. Anh con trai ở quê lên nuôi cha một mình, và không bao giờ đeo khẩu trang.
Khi anh ra hành lang, người con của gia đình trí thức hỏi: “Sao anh | không đeo khẩu trang?” Anh kia nói:
Đeo cũng được, nhưng thấy tội nghiệp ông già. Sợ ông nghĩ mình gớm rồi ông tủi thân, mặc cảm, tội nghiệp ổng. Nuôi mình từ nhỏ đến lớn ông không sợ bẩn, bây giờ ông bệnh một chút thì mình lại sợ. Kệ. Đời sống chết có số”.
Nghe rồi người con trí thức suy nghĩ lại: “Anh này là nông dân có vẻ ít học nhưng những điều anh suy nghĩ, những điều anh làm lại rất cao cả, sâu sắc. Còn mình thì trí thức biết đủ thứ mà điều mình làm thật cạn cợt. Mình nghĩ tới bản thân nhiều hơn nên mình lo sợ, khó chịu, khổ sở. Anh ấy biết nghĩ cho người khác nên anh sâu sắc hơn, thanh thản hơn, không còn cái lo sợ nữa”.
Cùng là nuôi người cha già bị bệnh nhưng một người thì khó chịu, khổ sở vì sợ lây bệnh. Còn chàng hai lúa kia thanh thản, không lo sợ, không khổ vì anh chỉ nghĩ tới cha mình.
Như vậy ta thấy nguyên nhân thật sự của đau khổ hay hạnh phúc nằm ở trong tâm. Ta đau khổ do vị kỷ, ta hạnh phúc bởi vị tha. Và như thế, trí thức chưa chắc đem lại đạo đức, vị tha; mà muốn có đạo đức chúng ta phải tu luyện, huấn tập, tư duy, chiêm nghiệm về nó.
Trích sách “Đứng nhìn hạnh phúc”

Đặt mua ngay Nhân viên sẽ xác nhận đơn hàng sớm nhất